Dẫu vậy khi thấy nữ giới vẫn bình an sống sót con quay trở về, hắn lại lặng lẽ cảm thấy may mắn, nhận biết nàng đặc biệt với hắn nhịn nhường nào.Trải trải qua không ít biến cố, cứ tưởng cả hai sẽ hạnh phúc bên nhau trọn đời khi Triêu khoác đăng cơ có tác dụng hoàng đế, phong nữ giới là hoàng hậu, Diệp Đảm vì mắc phải tội ác nhưng mà bị tống vào lãnh cung từ bỏ sinh BẠN ĐANG ĐỌC. Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc Romance. Tác giả:Vũ Cách Nguyệt Thể loại:Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Ngược, Cung Đình, Không Sạch, Yêu Hận Đan Xen Nguồn:DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái:Full (22 chương) Editor + Converter: ngocquynh520 Trước tiên xin khuyến cáo các bạn yếu tim, thích truyện sủ Tổng đề cử Hoàng Hậu ác độc Luân Hãm Ký (NP) Đã có 5 người đánh giá / Tổng đề cử 5.00. đạo cụ, các loại play, không đường người, bạo xào xinh đẹp tiểu mỹ nhân. NPBG cổ đại sảng văn nữ tính hướng. Mới nhất Phần 73. 4 ngày trước Hoàng Hậu ác độc Luân Read Chương 20 from the story Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc by ddthaor (Đan Nguyệt) with 2,916 reads. nguoc, nữcường, langman. Hoa sen tỏa hương, Triêu Mặc mới nạp Nàng đã dùng quyền lực của một Hoàng hậu mà bắt ép Bành Thành Công chúa - một cô Công chúa vô cùng xinh đẹp nhưng đã sớm trở thành góa phụ vì chồng qua đời sớm - gả cho em trai của mình là Phùng Túc, mặc cho Công chúa hết lời cự tuyệt. Thế là, biết không thể nào . Kỹ thuật nhảy xinh đẹp kia khiến người khác không thể dời tầm mắt đi, mê đảo rất nhiều vương tôn quý tộc, chỉ có Triêu Mặc không tỏ vẻ gì ngưng mắt nhìn, cũng chỉ có hắn biết ánh mắt của mình một mực yên lặng nhìn người dưới cuộc tuyển tú nhiều hạn chế rốt cuộc kết thúc trong sự không bình tĩnh của đế vương. Nên phong phi thì phong phi, ban tên cho thì ban tên tưởng rằng buổi tối hoàng thượng sẽ lật bảng hiệu của nữ nhi Dương tri phủ, tổng quản cận thân còn chưa kịp phân phó Dương phi tắm rửa thay quần áo, đã không thấy bóng hoàng tới đột nhiên, đột nhiên đến Thần Quang còn chưa kịp giấu kỹ vật trong tay, suýt nữa có ai theo giá, không có ai thông báo, Triêu Mặc cứ mặt không vẻ gì xuất hiện ở trước mắt nàng. Nhìn đồ trong tay, Thần Quang hơi lúng là một đống y phục nhỏ, từng cây kim từng sợi chỉ thêu hết sức tinh xảo.“Thì ra là ngươi còn biết cõi đời này có con trai của chúng ta...” Hắn giống như là hiểu được nhược điểm gì, mặt mày hớn hở cười nhạo!“... Nô tì thẹn với hắn.”“Đúng, ngươi thật sự thẹn với hắn.” Hắn đi về phía trước. Thật ra thì đây là lựa chọn tốt nhất không phải sao, hắn vì tôn nghiêm của một đế vương, không cách nào cho nàng danh phận, con đi theo nàng thì con đường phía trước chỉ có hiểm trở. Chỉ là, tại sao nàng có thể không nhìn hài tử kia một cái, giống như chưa từng tồn tại, nàng biết Thừa Hàn kêu cha, nhưng chưa từng gọi mẹ không.“Hoàng thượng...” Nàng hơi lui về phía sau một bước, kinh ngạc theo dõi tay duỗi đến của hai năm không có đụng nàng, nàng có vẻ không lưu loát và xa lạ, nhưng vẫn khiến cho hắn đêm không thể say giấc, ăn ngủ không rất lâu hắn đã hy vọng La Trường Khanh mau chết, nhưng một khi La gia diệt vong nhanh chóng, xui xẻo vẫn là hắn, làm một đế vương, hắn quá cần một chỗ đứng thăng bằng thế lực khắp nơi, một bên nào ngã cũng không tại thì tốt rồi, hắn mạnh lên từng ngày, thu hồi thế lực, từ từ mở rộng quyền lợi của Phan Tả tướng và Cảnh Ngọc Trung, chỉ cần một cơ hội, hắn sẽ kiên nhẫn chờ cơ hội đó, dù là tổn thất một chút, cũng muốn mạng của La Trường Khanh!Hắn ôm nàng, bàn tay nhẹ nhàng lưu luyến qua mỗi một tấc da thịt của nàng, cởi ra trói buộc dư thừa, đưa mắt nhìn thật sâu khiến sự đề kháng của nàng càng ngày càng yếu, khẽ phát run ngồi phịch ở trong ngực hắn, cuối cùng bị hắn đoạt lấy không đè nén chút người nóng lên, trong thân thể tựa hồ có đốm lửa, trong động tác thành thạo của Triêu Mặc, Thần Quang cố gắng ngửa ra sau, phát ra tiếng khóc đè nén. Sau khi trời đất quay cuồng thì nghênh đón gió êm sóng lặng, mà nàng yên lặng nằm ở trung tâm an tĩnh nhất, thở hổn Mặc dịu dàng nhìn Quang nhi ngủ mê man, xoa xoa mồ hôi đổ trên trán cho nàng, ngược lại vội vàng ôm nàng vào trong ngực, dùng sức ôm, nhớ lại từng ly từng tý đã qua với thành đế vương, nhưng rốt cuộc không có vui sướng và thỏa mãn đã từng tưởng tượng, chỉ còn thống khổ và đau khổ vô không biết mình muốn cái gì, hay là không chịu thừa nhận mình muốn cái ba cùng năm, La Trường Khanh làm phó tướng cho Cảnh Ngọc Trung, chinh chiến Đột đó Thần Quang tiễn hành cho hắn, La Trường Khanh chưa từng nghĩ tới Thính Tuyết còn có thể gặp lại hắn, hắn cho là nàng chỉ muốn sống tốt mà uống rượu của nàng vào, nhìn nàng trầm tĩnh đeo một chuỗi vòng tay tết bằng bụi gai máu lên cho mình thì hoàn toàn khiếp sợ!Thần Quang thích loại vòng tay từ hoa này, hắn liền dạy nàng tết, hơn nữa càng tết càng đẹp, thậm chí còn đẹp hơn hắn khắc kia, hắn tựa hồ đã hiểu ra cái gì, nhưng lại hoàn toàn không hiểu, chỉ có thể kinh ngạc nhìn trong góc tối không người này, Thính Tuyết chậm rãi ôm cổ của hắn, ấn xuống nụ hôn thật sâu, lưỡi thơm mềm nhũn quét qua mỗi một dây thần kinh nhạy cảm của hắn, cảm giác mùi vị này, nguyên lai là Thần Quang a. Hắn cười ôm lấy nàng...Quân đội của Cảnh Ngọc Trung bị mai phục ở trên đường, thần tiễn thủ La Trường Khanh luôn luôn không ai địch nổi lại hoa mắt, không có tinh chuẩn ngày trước, thậm chí ngay cả năng lực tránh né công kích cũng giảm khi ra sức chém giết, đánh lui quân địch, La Trường Khanh cũng bị trọng thương, Cảnh Ngọc Trung cho là hắn không sống tới trời sáng, thế nhưng hắn lại còn sống, thoi thóp một hơi thỉnh cầu về đế đô, hắn muốn gặp mặt một ánh trăng thấp thoáng, Thần Quang khoác áo khoác màu đen đi tới phủ đệ của Cảnh Ngọc Khiên ca ca trên giường tái nhợt rất nhiều, cả chút màu máu cũng không có. Nàng thật không hiểu, hắn rõ ràng biết trong rượu có thuốc, vì sao còn phải uống. Cũng không hiểu hắn rõ ràng tự tay giết chết Thần Quang, rồi lại lộ ra cái loại si mê tưởng niệm và đau thương ở trong lúc lơ đãng...Cho nên, tối nay, nàng tới hỏi như là hồi quang phản chiếu, La Trường Khanh lại tỉnh táo, cho lui người, chỉ nắm thật chặt tay của nàng, nỉ non, thật tốt quá, ta thật sự sợ đây là mộng, Thần Quang, mặc dù ta không biết tại sao bộ dáng của nàng thay đổi, nhưng ta xác định, đây là nàng, không người nào có thể xác định hơn chậm rãi ôm lấy hắn, giống như trước kia nằm trong ngực của hắn, mỉm cười thản nhiên.“Tử Khiên ca ca, trái tim ngươi thật ác, tại sao có thể vứt bỏ Thần Quang đây?”“Thật xin lỗi, ngày đó ta chỉ giả bộ ôm Lan Vũ và Tiêu Tiêu, muốn cho ngươi chết tâm đối với ta, nhưng ta hối hận, rất khổ sở. Nếu như có thể lựa chọn, ta không muốn làm người của La gia...”Cho dù là làm một con mèo một con chó Thần Quang nuôi, cũng sung sướng hơn hiện tại chứ?“Tại sao muốn tổn thương chúng ta, Tiết gia chúng ta đến tột cùng đã làm sai điều gì?!”La Trường Khanh nhịn đau, buồn cười lại cười không ra, lại ôm lấy nàng thật chặt, “Đứa ngốc, muốn các ngươi chết không phải La gia cũng không phải là Tứ hoàng tử Triêu Dực, mà là Đế Quân...”“Đế Quân?!”Đây chính là một chuyện xấu cung đình cấm kỵ nhất. Truyền thuyết Đoan Tĩnh hoàng hậu và Tiết Nhân Cẩn là thanh mai trúc mã, sớm có tư thông. Đế Quân yêu Đoan Tĩnh, sau khi biết chuyện xấu đó thì tính tình đại biến, sau đó tất cả bi kịch đều là từ việc này mà mở biết Tử Khiên ca ca chỉ có thể nói như vậy, bởi vì hắn nhìn qua rất mệt, lại không chịu buông tay ôm nàng có bao lâu không dán sát tim của hắn vậy rồi, ngón tay lạnh như băng của Thần Quang nhẹ nhàng xoa dung nhan tái nhợt của hắn, lướt qua từng tấc từng tấc, tưởng tượng thấy hình ảnh yêu nhau triền miên trước kia.“Tử Khiên ca ca, ngươi thật xinh đẹp, cả đời này Thần Quang chỉ từng thích ngươi...”La Trường Khanh nghe vậy, lộ ra vẻ mặt vui cúi đầu, êm ái ngậm môi thơm của hắn, dịu dàng giống như chỉ sợ người trước mắt vỡ vụn, trong cổ họng có mùi vị ngai ngái, là máu của hắn, lan tràn qua khóe miệng, lây dính váy của nàng.“Thần Quang, ta rất nhớ nàng a” hơi thở của hắn mong manh cố nói, “Nàng còn sống thật sự là quá tốt... Đừng... Không nên tin Triêu Mặc, nghĩ biện pháp trốn đi... Người hận Tiết gia nhất chính là hắn...”“Tử Khiên ca ca, khi ngươi dùng tên bắn Thần Quang, ngực có phải đau giống như ta, đau đến hi vọng mình chưa bao giờ sống cũng chưa từng yêu...” Nàng chậm rãi lau những vết máu kia, lại càng ôm chặt hắn, hai người đã phân không ra, nếu như vậy có thể thiên trường địa cửu, thật là tốt biết Trường Khanh vừa muốn chậm rãi nhắm mắt nhưng bỗng dưng dừng lại, dùng thanh âm yếu ớt nói, “Tên? Ta làm sao nỡ dùng tên bắn Thần Quang... Nha đầu ngốc...”La Trường Khanh ngủ thiếp đi, ngủ ở trong ngực mềm mại của nàng. Thần Quang cũng rốt cuộc không khóc nổi rồi, nàng điên cuồng đánh hắn, mệnh lệnh hắn tỉnh lại, nàng muốn hắn nói rõ ràng, rốt cuộc mũi tên kia là ai bắn tới!Cảnh Ngọc Trung đi vào nói cho nàng biết, Trường Khanh nói hắn không hận nàng, đã sớm muốn chết rồi. Trong chớp mắt hắn buông tha cứu nàng thì kết cục đã định là không thể cứu vãn, hắn không có cố gắng vì tình yêu của bọn họ, bởi vì nàng chết ở trong tay người khác, cho nên sai lầm lớn trong cuộc đời hắn cũng không còn cách vãn hồi, liền lấy mệnh đưa cho Thần Quang hỏi Cảnh Ngọc Trung, cõi đời này có ai có tài bắn cung tốt như La Trường Khanh?Cảnh Ngọc Trung chần chờ một hồi lâu, mới nói, có là thích khách năm đó ám sát Lưu Thái Úy ở cửa La phủ, sau bị La Trường Khanh đả thương bụng, còn có một chính là Đương Kim hoàng thượng, Triêu Mặc. Cái này trừ ông ra, không còn người biết, cũng là do trước đây không lâu Triêu Mặc thu hồi được một bộ phận quyền lợi nhất thời cao hứng, chợt giương cung chiếu vào diều hâu nhanh chóng xẹt qua ở không trung thì võ tướng tài ba Cảnh Ngọc Trung mới phát hiện rõ ràng đương kim Đế Quân là cao thủ thâm tàng bất Quang ôm La Trường Khanh, đột nhiên cười to, cười đến lệ rơi không ngừng. Ta quả nhiên không có yêu nhầm ngươi Tử Khiên ca ca, hi vọng kiếp sau còn có thể gặp nhau, khi đó ngươi nhất định phải dũng cảm, kiên định, không khuất phục hơn kiếp này...Còn nữa, ta tha thứ ngươi, Tử Khiên ca việc đó quyền thế của Triêu Mặc như mặt trời ban không có buồn phiền ở nhà, càng ngày càng không chút kiêng kỵ đoạt lấy Thần Quang, mà Quang nhi của hắn rốt cuộc hối cải, cũng không còn lạnh lùng từ xương như trước, mà lại nhiệt tình như lửa, có lúc, nhìn mình trầm luân ở trên người nàng, Triêu Mặc lại cảm thấy sợ hãi, hắn sợ yêu, càng sợ yêu nàng, nhưng có một loại tình cảm cho tới bây giờ đều không phải nói thu là có thể thu hồi. Vì vậy hắn tự nói với mình, Quang nhi cũng thương chết mấy thần tử quen thuộc nội tình nhất, cuối cùng trong cung lại truyền tới tin tức Thính Tuyết Tiệp dư bạo bệnh bỏ mình, không tới một năm, Đế Quân lại nạp một vị Thần phi, Thần phi ăn nói khéo léo, thông minh quyến rũ, coi thái tử như mình sinh. Năm sau, Đức Diệp hoàng hậu trở thành vị hoàng hậu hòa bình nhường ngôi thứ nhất trong lịch sử, cam nguyện xuống làm Diệp phi, Thần phi thuận lợi thừa kế hậu vị, hiệu Thụy Mặc vừa cố gắng làm một vị hoàng đế tốt, vừa nỗ lực làm một người chồng tốt, chỉ vì một ánh mắt của Quang nhi hắn liền có thể vứt bỏ hậu cung giai lệ, chuyên sủng mình nàng, ở dưới áp lực không ngừng của văn võ bá quan đương triều, mới miễn cưỡng lâm hạnh hai ba vị phi tử, tiếp theo vẫn hàng đêm ngủ lại Thụy Quang cung. Chỉ là Thụy Quang hoàng hậu vẫn không có sinh không muốn sinh, trừ Tử Khiên ca ca, nàng không bao giờ muốn sanh con vì bất luận kẻ nào tử tròn mười tuổi, liền lập Cảnh Ngọc Trung làm đại thần phụ Mặc thường ôm Thần Quang, có lần nhẹ nhàng nói ra, về sau không bao giờ tổn thương Quang nhi nữa, những lời ta nói ngày trước đều là giả, nàng là nữ nhân ta thích nhất...Làm một đế vương, cả tư cách nói yêu hắn cũng không không thể để cho bất luận kẻ nào biết hắn có tình yêu, bao gồm Quang thật vất vả mới có hôm nay, hôm nay ai cũng phải thần phục hắn, cả Quang nhi ngày xưa làm sao cũng bắt không được cũng chủ động xin cởi áo ra, thẹn thùng mặc hắn ta cần ta cứ không bao giờ còn là nghiệt chủng mà phụ vương say rượu cường bạo em vợ sinh ra nữa. Ở trong lòng mẫu hậu chỉ có thái tử ca ca, cho tới bây giờ chưa tình có hắn, bởi vì hắn chỉ là con của muội muội bà, mà con của bà thì đang ở chỗ Tiết Nhân Cẩn, trải qua cuộc sống vui vẻ, mẫu hậu luôn có thể trìu mến vô cùng, cả nằm mơ cũng nỉ non Thần Quang a Thần Quang...Ngày gặp chuyện không may, ở trong lòng của mẫu hậu cũng chỉ có thái tử ca ca, sống chết của hắn không ai trông nom. Phụ vương muốn giết hắn, nói phàm là người có quan hệ với kẻ đó đều phải chết, muội muội của mẫu hậu vào cung cầu cạnh, cầu xin tỷ phu bà tha cho đứa trẻ đáng thương này, dù sao hắn không phải Đoan Tĩnh sinh ra, mà là do người em vợ như nàng sinh!Kiếm trong tay phụ vương chậm rãi rơi xuống. Muội muội của mẫu hậu khóc ôm lấy hắn, bộ dáng trìu mến kia mới giống như một mẫu thân chân thật vui vẻ, rốt cuộc có người thích trộm đi khôi giáp của La Trường Khanh, xâm nhập vào quân đội, thừa dịp loạn xông vào Tiết biết nữ tử kia, gọi Tiết Thần Quang, luôn dùng các loại cớ xâm nhập vào trong cung, tự cho là không có ai phát hiện. Mẫu hậu len lén hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, còn ôm nàng, thậm chí vì nàng, đuổi đi hắn đang khóc muốn mẫu thân, hắn mới năm tuổi!Trên váy nữ tử này dính máu, giống như động vật nhỏ bất lực nào đó khi tuyệt vọng chạy trốn, một hồi kêu phụ thân, một hồi kêu Tử Khiên ca ca, hắn cảm thấy thật là quá buồn cười quá thống khoái!Chậm rãi kéo cung ra, ở trong lửa mạnh và khói dày đặc bắn về phía ngực vừa mới bắt đầu trổ mã của nàng...Hôm nay, chuyện cũ đi qua rất sạch sẽ, hắn thận trọng che chở tất cả có được bây giờ, đúc thành một căn nhà sắt bền chắc, bảo vệ hắn cùng với Quang nhi, ai cũng không thể cướp đi Quang nhi của muốn Quang nhi thương hắn, yêu bằng cả trái tim, giao ra tim và thân thể, hắn thích dong ruỗi ở trong cơ thể nàng, đưa mắt nhìn bộ dạng thống khổ giãy dụa của nàng, thích vẻ quyến rũ tột khi khi nàng ôm mình thật chặt leo lên vui vẻ, tất cả tất cả đều làm cho hắn điên cuồng...Hắn yêu nàng yêu đến tận Thái tử mười ba tuổi, Thần Quang rồi, nhìn qua vẫn xinh đẹp như thiếu nữ, da thịt trơn nhẵn non như nước. Triêu Mặc ba mươi ba tuổi là độ tuổi thành thục nhất xinh đẹp nhất của một người đàn ông, không biết mê đảo trái tim của bao nhiêu giai nhân, bất đắc dĩ thánh ân độc sủng Thụy Quang, cũng may Đế Quân chỉ tuyển tú nữ một năm, sau lần đó không còn động tĩnh. Khiến cho nữ nhân chết già không gặp đế vương trong cung đình giảm rất đó vừa đúng đến ngày giỗ của Tử Khiên ca ca, nàng đã nói tha thứ hắn, cho nên ở ngày này, rất là nhớ ái của Triêu Mặc đối với nàng đã đạt đến cường thịnh, rồi lại thời thời khắc khắc cẩn thận, chỉ sợ truyền ra lời đồn nàng mê hoặc lòng vua. Thỉnh thoảng cũng sẽ đến cung phi tử khác ngủ một giấc cho có hình thức, dùng để chứng minh mình cũng không có chuyên sủng Thụy Quang hoàng đó vài ngày có một phi tử ỷ mình có chút thông minh, lại xinh đẹp vô cùng, hết sức bất mãn đối với Thần Quang, liên hiệp ngoại thích muốn gia hại Thần Quang, chỉ là chuyện còn chưa có áp dụng, phụ thân của vị phi tử liền ngoài ý muốn bỏ đó về sau Triêu Mặc không còn gặp nữ nhân kia nữa, đại khái là bị Thần Quang tự mình xử trí. Hắn biết Quang nhi xấu tính, cũng biết nàng có thủ đoạn, nhưng hắn yêu nàng thì làm sao bây giờ, chỉ cần không ảnh hưởng chánh quyền của hắn, chuyện làm sạch sẽ, hậu cung đó cứ giao cho nàng muốn làm gì thì làm đó mỗi nữ nhân nhìn thấy Thụy Quang hoàng hậu đều như chuột gặp mèo, cũng có người không tin tà càng muốn đấu với nàng, đều không ngoại lệ, chết không thấy xác sống không gặp người, mà Đế Quân lại mở một con mắt nhắm một con mắt với mấy việc này.“Hôm nay vì sao Hoàng thượng không có mang tùy tùng?”“Trẫm không hy vọng có bất kỳ người nào đến quấy rầy.” Triêu Mặc nhẹ nhàng ôm nàng, hai người ân ái như lúc ban Quang nhìn lầu các tịch mịch hoa lệ này, chậm rãi rót một ly rượu, “Hoàng thượng, dám uống không?”Không có bất kỳ người hầu ở bên, cũng không có kim bạc, nàng khéo cười tươi đẹp bưng rượu đưa tới cạnh môi hắn.“Có gì không dám?” Tròng mắt hắn nhìn ly rượu trong kia, cũng không có động Quang cười nhạt, uống một hơi cạn sạch mặt Triêu Mặc xẹt qua một tia chán nản. Hắn cầm lên ly rượu trong tay nàng, yên lặng rót một ly, cũng uống một hơi cạn theo thói quen dựa vào bờ vai của hắn, lấy ra khăn lụa có mùi thơm đặc biệt, lau sạch vết rượu nhạt ở khóe miệng hắn, ngược lại chủ động đưa lên môi đỏ mọng tràn đầy mùi rượu, hồng đẹp thật nhu tình, nghênh đón nụ hôn của nàng không chậm trễ chút nào, chỉ là Triêu Mặc, những việc không may mắn của Quang nhi đều là một tay ngươi tạo thành, hôm nay ngươi bảo Quang nhi làm sao tha thứ. Ta mất đi hai người đàn ông yêu nhất trong sinh mệnh, phụ thân đại nhân và Tử Khiên ca ca, hận này ai tới an ủi?Không có bọn họ, Quang nhi đã sớm thịt nát xương giờ khắc chúng ta hôn nhau này, ta cảm thấy ngươi có lẽ không đáng chết, ngươi là hoàng thượng tốt, người cha tốt... Những năm này Quang nhi giết không ít người vô tội, cũng làm không ít chuyện thất đức, đến lúc nên trả rồi. Về phần ngươi, hãy sống tiếp đi, thay ta chăm sóc Thừa Hàn thật đời của nàng chỉ có ba mươi ba tuổi, sau khi suy nghĩ thông tất cả thì an tĩnh hết đi. Triêu Mặc lau sạch vết máu ở khóe miệng nàng, nhẹ nhàng ôm nàng như chưa có gì xảy ra, thưởng thức trăng sáng như nước ngoài cửa rốt cuộc vẫn không nỡ giết ra lòng bàn tay của nàng, miếng độc dược kia còn nguyên, thật ra thì nàng đại khái có thể bỏ vào trong miệng dây dưa với hắn, sau đó thanh âm gì cũng không có, hắn ôm nàng cùng nhau rời khỏi thế giới là, nàng vẫn bỏ qua, một thân một mình rời đi. Có lẽ cũng mệt mỏi hắn, sống đủ những ngày hư tình giả ý Quang nhi, kiếp này của nàng rốt cuộc có khắc nào yêu ta không, nàng đến tột cùng yêu ai?Nàng ôm mục đích gì để đối xử tốt với ta, rồi lại ôm mục đích gì chết đi, sau đó thật là độc ác, rời đi ta, rời đi nhi tử cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng liếc mắt một cung điện của nàng trừ không khí trầm lặng xa hoa cái gì cũng không có để lại, không có bất kỳ đồ dính linh khí của nàng. Chỉ có dưới gối, lặng lẽ để một tờ giấy đã ố vàng, trên đó viết Tử Khiên yêu Thần là năm chữ đầu tiên Tử Khiên ca ca dạy nàng học. Topics Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc Addeddate 2022-05-02 085843 Identifier hoang-hau-xinh-dep-ac-doc Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. Nam Phương Hoàng hậu của Việt Nam cùng nhiều mỹ nhân khác của thế giới vào thời cổ đại cùng nằm trong danh sách đây, một trang mạng đã tiến hành khảo sát và đưa ra một danh sách bao gồm 15 mĩ nhân thời cổ đại có nhan sắc tuyệt trần. Nam Phương Hoàng hậu của vua Bảo Đại cũng nằm trong số những bóng hồng có vẻ đẹp và tài năng gây mê đắm lòng Nữ hoàng Đế quốc Áo - Hung ElisabethElisabeth của Áo 24/12/1837 - 10/09/1898 là vợ của Hoàng đế Franz Joseph I, đồng thời cũng là Nữ hoàng của Đế quốc Áo - Hung. Bà là người trị vì lâu nhất trong lịch sử của nước Áo với 44 năm trên ngai những nổi tiếng là người thông minh, bà còn là biểu tượng của sắc đẹp và thời trang của châu Âu lúc bấy giờ. Với vóc dáng người cao cùng gương mặt có vẻ đẹp u buồn, Elisabeth đã chinh phục toàn bộ châu Âu và được ca ngợi là “Hoàng hậu xinh đẹp nhất thế giới”.Nữ hoàng Đế quốc Áo - Hung Elisabethmang vẻ đẹp chinh phục toàn bộ châu Emiko Yagumo, nữ diễn viên thời kỳ Taisho Đại ChínhEmiko Yagumolà một nữ diễn viên nổi tiếng của Nhật bản ở thời kỳ đó. Mang nét đẹp đặc trưng của người con gái xứ sở hoa anh đào,Emikođược coi là chuẩn mực cái đẹp cho những người phụ nữ Nhật lúc bấy giờBà là đại diện cho nhan sắc của người phụ nữ Nhật khi Mẫn Phi của Triều TiênĐược sắc phong Vương phi khi chỉ mới 16 tuổi, Vương phi Mẫn nổi tiếng là một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh nhanh nhạy và vô cùng quyết đoán. Đặc biệt, vị Vương phi này cũng luôn quan tâm đến chính trị, kinh tế, quan hệ quốc tế…Mẫn Phi của Triều Công chúa Mathilde của Bavaria, ĐứcCông chúa Mathilde được nhớ đến là một trong những công chúa xinh đẹo và được cưng chiều nhất của vương triều nước Đức lúc bấy giờ. Tuy nhiên, nàng đã mất khi chỉ mới 28 tuổi vì bệnh đẹp nhưng bạc mệnh, nàng mất khi chỉ mới 28 Công chúa Alexandra của Đan Mạch​Công chúa Alexandracủa Đan Mạch​ làvợ vua nước Anh Edward VII và là mẹ của vua George Bà là một trong những nữ hoàng nổi tiếng nhất ở Anh và được ca ngợi về nhan sắc tuyệt đẹp cũng như sự nhân hậu đức độ của chúa Alexandra của Đan Mạch​, sau này là Nữ hoàng của Nữ đại Công tước Elizabeth Mikhailovna của NgaNàng là con thứ hai của Đại Công tước Mikhail Pavlovich của Nga và công chúa Charlotte của Württemberg. Nhan sắc của nàng là một trong những điều khiến người đời nhớ nhiều sắc của nàng là điều khiến người đời nhớ đến nhiều Nữ hoàng Victoria Eugenie Battenberg của Tây Ban NhaNữ hoàng Victoria Eugenie Battenberg là nữ hoàng của Tây Ban Nha - vợ vua Alfonso XIII. Bà là cháu gái của Nữ hoàng Victoria và là chị em họ của nhiều nhân vật quan trọng trong các gia đình hoàng tộc hoàng Victoria Eugenie Battenberg của Tây Ban Mary xứ Teck, hoàng hậu của vua George V của Anh​Mary xứ Teck 26/5/1867 - 24/3/1953 là vương hậu của Vương quốc Anh và các Lãnh thổ hải ngoại của Anh và đồng thời cũng là Hoàng hậu Ấn Độ. Các danh hiệu trên có được là vì bà là vợ của George V, Quốc vương Anh, Hoàng đế Ấn Độ. Dù là một quận chúa xứ Teck, Vương quốc Württemberg nhưng bà lại sinh ra và lớn lên tại xứ Teck, hoàng hậu của vua George V của Anh​9. Hoàng hậu Maria Feodorovna của NgaBà là công chúa Đan Mạch, hoàng hậu nước Nga và cũng là mẫu hậu của Sa hoàng Nicolas II và là em gái của hoàng hậu Alexandra của chúa Đan Mạch có vẻ đẹp say đắm lòng Ba nàng công chúa của Quốc vương Christian IX Đan MạchBa nàng công chúa của Quốc vương Christian IX Đan Mạch đều là những nhan sắc nổi bật thời bấy giờ. Họ lần lượt là công chúa Thyra của Đan Mạch, hoàng hậu Alexnadra và hoàng hậu Maria nàng công chúa của quốc vương Christian IXĐan Từ Hi thái hậu thời nhà Thanh​Từ Hi Thái hậu là phi tần của Hoàng đế Hàm Phong. Bà được biết đến là người phụ nữ quyền lực nhất vào giai đoạn cuối thời nhà Thanh trong lịch sử Trung Hoa. Theo hồi ức của những người từng làm việc trong Thanh cung, nhan sắc của bà có thể xếp vào hàng “sắc nước hương trời”.Bà là người rất chăm chút vẻ bề ngoài và ám ảnh về cái Hoàng hậu Uyển Dung của Trung QuốcHoàng hậu Uyển Dung - hoàng hậu cuối cùng của Trung Quốc là vợ của vua Phổ Nghi - vị vua cuối cùng của triều đại phong kiến Trung Hoa. Bà cũng được biết đến là người sở hữu vẻ đẹp thanh tân kiềm diễm. Không những thế, Uyển Dung là sự kết hợp vẹn toàn giữa vẻ đẹp đoan trang của phương Đông và sự hiện đại của phương Hậu Uyển Dung có nét đẹp cá Nam Phương Hoàng Hậu, vợ của vua Bảo ĐạiNam Phương Hoàng hậu là hoàng hậu duy nhất của Hoàng đế Bảo Đại thuộc triều đại nhà Nguyễn trong lịch sử Việt Nam, đồng thời cũng là hoàng hậu cuối cùng của chế độ Quân chủ Việt Nam. Không chỉ thông minh, sắc sảo, bà còn là người nổi tiếng xinh đẹp, từng 3 năm liền đạt giải hoa hậu Đông Dương. Vua Bảo Đại hoàn toàn say mê cô thiếu nữ Nguyễn Hữu Thị Lan tên thật của bà có nét đẹp dịu dàng của miền Nam lại pha chút Phương Hoàng Hậucũng lọt top những mỹ nhân có nhan sắc tuyệt đây là 15 mĩ nhân thời cổ đại có nhan sắc tuyệt trần, say đắm lòng người. Mang vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mỗi người đều là những biểu tượng nhan sắc nổi tiếng vào thời điểm đó. Bạn ấn tượng nhất với nhan sắc của ai?Ảnh Internet *Cùng cập nhật những tin tức mới nhất và hấp dẫn và hấp dẫn nhất tại YAN News nhé! Thuận Thiên năm thứ hai mươi ba, đế hoăng, Triêu Mặc kế vị, quốc hiệu là Long Trạch. Tân đế kế vị, lấy quốc sự làm trọng, tuyển tú nữ bị kéo dài trì hoãn, chỉ phong Đào Diệp làm Diệp phi, Phi Vân làm Vân phi, còn có một Tiệp Dư Thính Diệp cầm một bát cháo, từ từ khuấy đều đặn bưng cho Thần ơn Thần Quang cho nàng một đứa con trai, đối với nữ nhân mà nói, nhi tử chính là bảo đảm nửa đời sau a. Đáng thương bụng của nàng vẫn không có tin tức, điện hạ lại không thích nàng, hôm nay nàng cái gì cũng không sợ, cái gì cũng nghe Thần Quang, chỉ cần nàng có thể khiến đứa bé này trở thành thái tử.“Tỷ tỷ, ăn một chút đi.”“Hôm nay ngươi là Diệp phi rồi, không cần kêu ta tỷ tỷ nữa.” Thần Quang bưng bát cười khẽ.“Tỷ tỷ đừng thương tâm, thật ra thì trong lòng hoàng thượng lo nghĩ nhất chính là tỷ tỷ, chỉ là... Dù sao người không nhìn thấy bộ dạng hoàng thượng ôm Thừa Hàn, cực kỳ từ ái, rất khó tưởng tượng một vị quân vương lại không có gì khác biệt với phụ thân bình thường.”Thần Quang chậm rãi nắm tay Đào Diệp, “Hoàng thượng có thể đối xử Thừa Hàn tử tế ta cũng yên tâm, làm mẫu phi của Thừa Hàn, ngươi phải cố gắng...”Đào Diệp kinh ngạc gật đầu, cõi đời này có một loại nữ nhân, kiên quyết đến làm cho người ta đã không cách nào dùng kiên cường hay độc ác để hình dung. Nàng đem đứa trẻ mình mang thai mười tháng mới sanh ra, nhìn cũng không nhìn một cái đã đưa cho người Hàn đã ba tháng rồi, Thính Tuyết chưa từng nhìn nó một cái. Có một lần Thanh Liễu ôm tới nói nương nương, người xem một cái đi, nó thật đáng lần kia, là lần duy nhất Thần Quang tát Thanh Liễu một cái, từ đó không còn có người dám không muốn xem đứa trẻ kia, không phải là không thích, chỉ là trong lòng rất rõ ràng, duyên phận mẹ con của nàng và nó mỏng như tờ giấy. Liếc mắt nhìn, cho dù là một cái, nàng cũng sợ mình sẽ hối hận, hèn nhát, lùi bước, buông tha, sau đó ôm nó cơ khổ cả vì như thế, cứ để nó đi theo Diệp phi đi, làm đứa trẻ ra đời đầu tiên, nó sẽ là thí sinh tốt nhất thành thái phi cũng coi như người có ân phải trả, nàng nói gì thì nghe nấy, dù sao cả hai đều là châu chấu trên dây, bàn về gia thế đều không sánh bằng Diệu Đảm, trừ nhi tử, còn có cái gì có thể tranh với nàng. Mà điện hạ tựa hồ cố ý tức Thính Tuyết, khi biết nàng nhìn cũng không nhìn con của mình một cái, liền đập vỡ đồ, cười lạnh nói, ta làm ngươi ghê tởm như vậy à, cả đứa trẻ cũng làm ngươi ghê tởm!Hắn không có tuân thủ cam kết, lập Diệu Đảm làm chánh phi, còn khiến Thính Tuyết chải đầu cho chánh làm đó, hắn chưa từng chạm vào Diệu Đảm, thỉnh thoảng sẽ đứng ở trong vườn của Thính Tuyết, chỉ là si ngốc nhìn, cũng không đi bằng tử quý, thân phận của Đào Diệp ngày càng khác, cả Diệu Đảm ngày xưa tự do ngược đãi nàng hiện tại cũng sợ hãi rụt rè, hơn nữa khi Triêu Mặc chữ chữ rõ ràng nói cho nàng biết, vị trí của hoàng hậu, chớ hòng mơ tưởng thì nàng cũng biết xong Quang bảo Đào Diệp chủ động lấy lòng Cảnh gia, lịch đại sủng thần đều có lệ thường, đưa con gái của mình vào cung làm phi, một khi được sủng ái, nhất định như hổ thêm cánh, Cảnh gia không có nữ nhi xinh đẹp, Diệp phi không có nhà mẹ lại có con trai đầu tiên của Đế Quân, mà còn là đứa con được thương yêu đến tận xương, hai bên ăn nhịp với nhau, thêm vào Thần Quang ăn nói khéo léo, Cảnh Ngọc Trung liền nhận Đào Diệp làm con gái nuôi, nhất thời Diệp phi như mặt trời ban Ngọc Trung cũng coi như thần tử có mưu tính sâu, trung thành không giả, nhưng so với những thứ người trung thành ngu ngốc, ông ta chính là một con hồ ly, sống yên phận nhiều năm như vậy, thủy chung đều ở thái độ trung lập, chưa từng đắc tội vị đại thần nắm quyền nào, vẫn là người được công nhận hiền lành, không dễ đắc tội, cũng không đắc tội nổi, cũng vô tâm đắc tội. Người có thể xử thế đến trình độ này, tài nghệ không đơn giản từ trong tay Thính Tuyết nhận được phong thư kia thì vẻ mặt bình tĩnh của lão hồ ly ngẩn ra, kinh ngạc nhìn nàng, lại nhìn ngắm phong thư, run rẩy mở ra.“Bá phụ nhận được nét chữ này, còn nhớ rõ cam kết ban đầu sao?”Cảnh Ngọc Trung đánh một trận ở Gia Dự quan suýt nữa bỏ mạng, vì bảo vệ tánh mạng không thể không cắt bỏ hai cái chân nhỏ, đây đối với võ tướng như hắn còn thống khổ hơn là trực tiếp chém đầu hắn! Bạn rượu Tiết Nhân Cẩn không chỉ có trên thông thiên văn dưới rành địa lý, càng là Hoa Đà thâm tàng bất lộ. Từng làm ngự y trong cung, sau bị giáng chức, bên cạnh liền có thêm nữ nhi Tiết Thần Quang. Hai người vừa thấy mặt, Tiết Nhân Cẩn cũng không chút nào khiêm tốn bày tỏ có thể chữa trị hai chân của dù không tin nhưng Cảnh Ngọc Trung vẫn lựa chọn tin tưởng. Cũng cam kết vĩnh viễn ghi khắc phần đại ân này, ngày khác nếu huynh đệ có khó khăn, chỉ cần một câu nói, sẽ đem hết toàn lực, bảo vệ cả nhà ông chu nhiên, ông chưa kịp liều mạng toàn lực, cả nhà Tiết Nhân Cẩn đã chết khi ông chinh chiến ở biên cương. Trong lòng vẫn vì thế mà tiếc nuối, lần này mặc dù ông khải hoàn mà về, lại cả ngày buồn bực ở trong phủ mượn rượu tiêu gia không còn ai sống sót, điều duy nhất hắn có thể làm đúng là mua một phần đất tốt nhất, an táng hai phụ nữ tiêu dao thế ngoại tại cô gái này lại đưa hắn một phong thơ, là huyết thư tuyệt bút của Tiết Nhân Cẩn, xin thay Tiết đệ kéo dài một giọt huyết mạch cuối cùng này, Thần Quang giao cho Ngọc Trung cẩn thận nhìn Thần Quang mấy lần, khảo nghiệm nàng vô số vấn đề, những vấn đề kia trừ nữ nhi của Tiết Nhân Cẩn, người khác căn bản không biết gì, đó cũng là cuộc sống riêng của Tiết Nhân bảo nàng chép sách, bởi vì hắn vô cùng quen thuộc chữ viết của Tiết Thần Quang đè lại cổ tay trái, ức chế tật xấu khẽ phát run, chậm rãi chép lại từng hàng chữ. Mặc dù chữ viết không được cứng cáp có lực như xưa, nhưng từ thói quen dùng với các việc nhỏ bé cũng có thể nhìn ra, đúng là Tiết Thần Quang. Cũng đúng như lời nàng, tay trái từng bị thương, cho nên sức lực yếu đi rất khó tưởng tượng tất cả trong miệng đứa bé này miêu tả, thật không thể tưởng tượng nổi, rồi lại rõ ràng là thật. Nàng chỉ có một yêu cầu, giết La Trường Khanh!Đây không phải là người nàng đã từng thích nhất à, từ nhỏ đã quấn, trước người sau người cũng không chút nào xấu hổ tuyên bố đây là người muốn mắt của nàng trầm tĩnh mà hờ hững, nàng nói nàng chỉ là một người chết đi tới báo thù, chỉ muốn cùng phụ thân đại nhân an tĩnh nhắm mắt lại, mà Tử Khiên ca ca là vật tế xinh đẹp khắc kia Cảnh Ngọc Trung thật có nhiều cảm xúc, rốt cuộc là trợ giúp nàng báo thù, trơ mắt nhìn nàng đi về phía một con đường không có đường về, hay để cho nàng an phận làm Tiệp dư của hoàng đế, áo cơm không lựa chọn cái sau thì cuộc đời này của nàng đều không vui vẻ, tròng mắt kiên cường, cùng quyết tâm đem con trai ruột chắp tay nhường người ta, đã tỏ rõ kiếp này của nàng không còn bình thản. Tìm đường sống trong cõi chết, ném xuống tất cả, lấy được tất khi nàng rời khỏi, Đào Diệp hưng phấn nói cho nàng biết, Cảnh Ngọc Trung vô cùng sảng khoái nhận thức nàng làm con gái nuôi vô cùng tỉnh táo chúc mừng, giống như năm đó nàng tung ra lời đồn Diệu Đảm mang thai, tỉnh táo nhìn xem nữ tử kia bị nhục nhã, khóc chí nghĩ tới, Diệu Đảm vì chuyện này tự sát, mà mình thì trở thành một hung thủ gián tiếp giết rất ác độc, không có bất kỳ cảm giác có tội. Đáng tiếc Diệu Đảm không có tự sát, từ sau khi nàng tự sát hai ba lần không chết, Thần Quang đã hiểu, Diệu Đảm căn bản không muốn đời này từ trước đến giờ chỉ có không sống được chứ không có chết không Mặc vẫn cưới Diệu Đảm, chỉ cần không lập nàng làm chánh phi, Thần Quang cảm thấy cũng không có gì, chỉ là nữ nhân ngốc này quá không hiểu lòng nam nhân, cho là khóc rống la lối om sòm là có thể vãn hồi tất cả, nàng đến bây giờ cũng không chịu thanh tỉnh, nam nhân nàng yêu là vua một nước, đế vương nào có tình yêu, chỉ có nữ nhân ngốc mới có thể tin biết rõ Diệu Đảm muốn giết Thừa Hàn, lại cố làm không biết, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm nàng, nhìn nhất cử nhất động xấu xí của nàng, phân phó cung nữ một tiếng, Triêu Mặc liền chợt có hăng hái trêu chọc nhi tử, cũng liền vừa đúng tận mắt thấy một màn, Diệu Đảm mang theo cái yếm nhuộm vi khuẩn bệnh đậu mùa vào cung, chán ghét ngay lúc đó nghiêm trọng hơn tất cả gấp trăm đậu mùa, là bệnh bất trị, là ôn dịch lây lan, nàng lại dám mang vào cung!Diệu Đảm bị im hơi lặng tiếng lôi vào lãnh cung, ngày đó chỉ có Thần Quang đi thăm tóc tai bù xù đứng ở nhà tù hoa lệ nhất bẩn thỉu nhất hắc ám nhất, như một con thú con tuyệt vọng và điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm Thần Quang móc ra cây lược gỗ thượng hạng, chải đầu cho nàng, dịu dàng nói, biết sao ngươi không sanh con được nữa không? Mùi dầu vừng ta dùng chải đầu cho ngươi dễ ngửi không?Nghe nói Triệu Phi Yến mỹ nhân một đời vì giữ cưng chiều không giảm, đã lấy được một phương pháp kỳ diệu, giữ mãi thanh xuân, phương pháp kỳ diệu này là dùng hương lạ, dùng xoa bóp da thịt, cho đến hoàn toàn hấp thu, từ đó xinh đẹp không già, chỉ là không thể sinh Đảm đã xinh đẹp hơn ngày trước, lại giống như hiểu ra cái gì, thê lương thét chói tai, gắt gao bóp cổ của Thần Quang, nữ nhân ác độc này, ta nguyền rủa ngươi không được chết tốt, ta muốn hóa thành lệ quỷ ở lãnh cung chờ ngươi, chờ ngươi...Vân phi mới vừa bị đánh vào lãnh cung liền điên rồi. Thần Quang kín đáo đưa cho thái giám mấy miếng vàng lá, dặn dò hắn lúc mùa đông cho Vân phi một bộ y phục giữ ấm, cơm mang theo hơi ấm, đừng để lạnh thiu. Vì vậy Vân phi thành nữ nhân có điều kiện sống tốt nhất trong lãnh ung, những nữ nhân nửa điên nửa ngốc nghếch vừa dơ vừa thúi, không khỏi hâm mộ vây lượn quanh nàng, kêu Vân phi hoàng hậu, một khi Diệu Đảm cao hứng, sẽ thưởng họ chút đồ Thần Quang mong muốn, năm thứ hai, Triêu Mặc dưới áp lực của cựu thần không thể không lập Đào Diệp làm hậu, Thừa Hàn làm thái tử. Trong thời gian hai năm này, hắn cùng với Quang nhi như là người lạ, kể từ sau khi say rượu cường bạo nàng, hắn cũng chưa từng đối mặt nàng. Nàng an tĩnh giống như không có tồn cuộc bắt đầu tuyển tú rồi, cung đình to như vậy tụ tập nữ nhân đẹp nhất thiên hạ, làm người ta hoa cả mắt, ngày đó hắn ám hiệu Đào Diệp, bảo Quang nhi ra ngoài, an vị dưới chân bên trái hắn, thưởng thức hắn chọn nữ nhân như thế Quang nhìn mỹ nữ như mây, phát hiện rõ ràng mình đã hai mươi tuổi rồi, cảnh xuân tươi đẹp đã qua, cũng may ý nguyện lúc sống đã chuẩn bị kết thúc, kiếp này nàng cũng không Mặc hỏi nàng, nữ nhi của Dương tri phủ như thế nào? Nghe nói tinh thông mọi thứ cầm kỳ thư họa, một khúc Nghê Thường Vũ Y nhảy tuyệt có một không Quang sụp mi thuận mắt ca ngợi mấy tiếng theo, Triêu Mặc liền bảo nữ nhi của tri phủ này múa ngay tại chỗ cho mọi người thưởng thức. Julia Agrippina sinh ra trong gia đình quyền lực bậc nhất La Mã thời bấy giờ. Mẹ bà thuộc dòng dõi hoàng tộc và cha là hậu duệ của Mark Antony. Ngay từ nhỏ, Julia được nuôi dưỡng trong môi trường xa hoa giàu có với cung cách của quý tộc. Theo tài liệu lưu truyền trong dân gian, Julia thừa hưởng nét đẹp từ mẹ và sớm trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp với mái tóc vàng óng như ánh mặt trời, đôi mắt trong xanh như đại dương và đôi môi thì đỏ thắm như hoa hồng Athens. Ảnh minh họa Năm 13 tuổi, Julia được hoàng đế tác hợp kết hôn với một nhà quý tộc khác. Sau này hai người có với nhau một người con trai tên Lucius Domitius Ahenobarbus, hay còn được gọi là Nero. Julia sớm nhận ra rằng trên đời này chỉ có quyền lực mới có thể bảo toàn cho bà có một cuộc sống giàu có muôn đời. Chính những suy nghĩ này đưa bà trở thành Hoàng hậu tàn bạo nhất Đế chế La Mã. Hoàng hậu tàn độc nhất La Mã Khi hoàng đế Tiberius qua đời, anh ruột của Julia lên nối ngôi, gọi là Hoàng đế Caligula. Vì có anh trai là Hoàng đế, lại được hết mực nuông chiều nên Julia được ban cho rất nhiều đặc ân. Ngoài ra, ông vua trẻ thậm chí còn yêu thương em gái mình đến nỗi cho khắc hình em gái cùng với mình trên đồng tiền mới. Một thời gian ngắn sau đó, hoàng đế lao vào những cuộc chiến quyền lực và sa đà vào những mỹ nhân, bỏ quên cô em gái Julia. Cảm thấy mình bị xem thường, Julia liền bày mưu hãm hại chính anh ruột của mình. Bà đã cấu kết với anh rể tạo phản, mưu sát hoàng đế. Âm mưu bất thành khiến người anh rể mất mạng. Julia vì tình máu mủ, được Hoàng đế tha tội, nhưng bị đày ra vùng biển đảo xa xôi. Đồng tiền La Mã in hình Nero và hoàng hậu Julia Agrippina. Một năm sau, Hoàng đế Caligula cùng vợ con bị sát hại, người chú họ hàng xa của Julia là Claudius lên ngôi. Agrippina nhờ đó mới có thể trở về La Mã và trở thành góa phụ. Không lâu sau đó, Julia lấy chồng lần hai. Người đàn ông này không ai khác chính là vị quý tộc giàu có đã nuôi dưỡng con trai Julia trong suốt quãng thời gian bà bị lưu đày. Người đàn ông này thậm chí còn bỏ vợ để đến bên Juaia, vì nhan sắc lộng lẫy của Julia, cùng lời nói dụ dỗ ngọt ngào của bà. Mối tình này kéo dài không bao lâu thì người chồng giàu có đột ngột qua đời, Julia nghiễm nhiên thừa hưởng được cả gia sản khổng lồ. Có tin đồn rằng chính Julia là người đã âm thầm dùng nấm độc giết chồng. Hai năm sau, Hoàng hậu La Mã đột ngột qua đời. Julia nhân cơ hội này đã dùng mưu kế và nhan sắc để mê hoặc chính Hoàng đế La Mã vốn là họ hàng xa. Bằng trí thông minh và mưu mẹo, Agripina biến Hoàng đế Claudius thành bù nhìn, trở thành công cụ để thực hiện các âm mưu thâm độc của mình. Agripina thậm chí còn có những đặc quyền mà các hoàng hậu La Mã trước đó chưa bao giờ có được. Chết thảm bởi chính con trai Hoàng đế Claudius có rất nhiều con, nhưng Agripina tìm mọi cách thuyết phục để con riêng Nero được quyền kế vị. Để dọn đường đưa con trai riêng của mình lên ngai vàng, Agripina đã thẳng tay hạ sát bất kì ai, dù đó là con riêng của Hoàng đế, bằng loại nấm độc quen thuộc. Bức tượng điêu khắc hoàng hậu Julia Agrippina. Theo sử sách, Agripina còn hạ độc chính chồng mình, cũng là người họ hàng xa, để con trai Nero trở thành hoàng đế La Mã khi mới 17 tuổi. Trở thành Hoàng Thái hậu La Mã ở tuổi 39, Agripina nắm trong tay quyền lực tuyệt đối và không ai dám trái lệnh. Bản thân con trai Nero cũng giống như mẹ, khi được mệnh danh là bạo chúa khét tiếng thời La Mã vì quyết định thảm sát người Thiên Chúa giáo. Với tính cách như vậy, Nero nghiễm nhiên không muốn nằm trong tầm kiểm soát của mẹ. Ông bí mật sai người đâm chết mẹ mình, khiến Hoàng Thái hậu Julia Agrippina đã qua đời ở tuổi 44. Theo sử sách, Nero cũng có chút thương tâm trước cái chết của mẹ. Nhìn mặt bà trước khi đem hỏa táng, Hoàng đế La Mã đã thẫn thờ rồi than rằng bà đẹp biết bao. Có thể nói, Julia được đánh giá là người phụ nữ tuyệt sắc, nhưng tâm hồn là bị vấy bẩn bởi các âm mưu tàn độc, nhằm độc chiếm quyền lực. Bà được lưu danh sử sách đến ngày nay với tên gọi "ác phụ độc dược thành La Mã".

hoàng hậu xinh đẹp ác độc